Xã hội

định nghĩa về lối sống tĩnh tại

Lối sống ít vận động được hiểu là lối sống được đặc trưng bởi việc ở tại một nơi ít nhiều được xác định là không gian sinh cảnh. Sự phát triển của lối sống tĩnh tại về cơ bản liên quan đến việc đạt được những điều kiện sống nhất định cho phép con người có một cuộc sống bình lặng và an toàn hơn bằng cách không bị phụ thuộc vĩnh viễn vào các nguồn lực sẵn có xung quanh họ.

Chủ nghĩa quyến rũ đặc trưng cho con người chỉ từ thời kỳ tiền sử được gọi là thời kỳ đồ đá mới. Theo nghĩa này, chúng ta có thể nói rằng người tiền sử đã sống khoảng sáu nghìn năm như một người du mục để tìm kiếm các nguồn tài nguyên mới bất cứ khi nào chúng bị cạn kiệt xung quanh anh ta. Sự phát triển của lối sống ít vận động liên quan đến sự ra đời của một số hiện tượng nguyên nhân nhất định, trong đó việc phát hiện ra nông nghiệp có tầm quan trọng hàng đầu.

Con người, bằng cách phát minh ra các phương pháp nông nghiệp, có thể ngừng phụ thuộc vào các nguồn tài nguyên xung quanh mình để bắt đầu sản xuất thực phẩm của riêng mình. Điều này, cộng với việc thuần hóa động vật, sản xuất đồ gốm và phát triển các công cụ tốt hơn, sẽ biến con người thành một cá thể ít vận động, người có thể bắt đầu tận hưởng cuộc sống chất lượng hơn.

Ngày nay, thuật ngữ lối sống tĩnh tại cũng được áp dụng rất nhiều cho lối sống hiện đại, trong đó sự sẵn có khổng lồ của các phương tiện công nghệ khiến những người bình thường phát triển một cuộc sống đơn điệu, không vận động và ít nỗ lực thể chất. Tình trạng này dẫn đến sự hiện diện ngày càng rõ ràng của các biến chứng sức khỏe như béo phì, tiểu đường hoặc biến chứng tim, ngay cả ở trẻ vị thành niên hoặc trẻ em. Ngoài ra, việc tiêu thụ thực phẩm có hàm lượng chất béo và calo cao, cộng với việc sử dụng liên tục các thiết bị công nghệ, đã cho phép tiến bộ của cách sống trong đó hoạt động thể chất, giải trí và xã hội ngày càng khan hiếm.

$config[zx-auto] not found$config[zx-overlay] not found